Prak Sokhonn
Prak Sokhonn | |
---|---|
ប្រាក់ សុខុន | |
Sokhonn năm 2022 | |
Chức vụ | |
Nhiệm kỳ | 3 tháng 4 năm 2024 – |
Tiền nhiệm | Sim Ka |
Nhiệm kỳ | 6 tháng 9 năm 2018 – 22 tháng 8 năm 2023 |
Nhiệm kỳ | 5 tháng 4 năm 2016 – 22 tháng 8 năm 2023 |
Tiền nhiệm | Hor Namhong |
Kế nhiệm | Sok Chenda Sophea |
Nhiệm kỳ | 24 tháng 9 năm 2013 – 4 tháng 4 năm 2016 |
Tiền nhiệm | So Khun |
Kế nhiệm | Tram Iv Tek |
Nhiệm kỳ | 5 tháng 9 năm 2018 – 2 tháng 4 năm 2024 |
Thông tin cá nhân | |
Sinh | 3 tháng 5, 1954 Phnôm Pênh, Campuchia |
Đảng chính trị | Đảng Nhân dân Campuchia |
Con cái | 3 |
Binh nghiệp | |
Thuộc | |
Phục vụ | |
Năm tại ngũ | 1979–1993 |
Cấp bậc | Đại tướng[1] |
Prak Sokhonn (tiếng Khmer: ប្រាក់ សុខុន; sinh ngày 3 tháng 5 năm 1954) là chính khách, nhà ngoại giao và nhà báo người Campuchia hiện đang là thành viên và phó chủ tịch thứ nhất của Thượng viện. Trước đây, ông từng giữ chức Bộ trưởng Bộ Ngoại giao từ năm 2016 đến năm 2023[2] và Phó Thủ tướng từ năm 2018 đến năm 2023.
Thân thế và học vấn
[sửa | sửa mã nguồn]Sokhonn sinh ngày 3 tháng 5 năm 1954 ở Phnôm Pênh, Campuchia.[3] Ông học ngành luật tại Phnôm Pênh từ năm 1972 đến năm 1975.[3]
Sự nghiệp
[sửa | sửa mã nguồn]Sokhonn gia nhập Lực lượng Vũ trang Cách mạng Nhân dân Campuchia năm 1979, cuối cùng trở thành tướng 4 sao cũng như Người phát ngôn của Quân đội Hoàng gia Campuchia.[4] Ông cũng đã có ba năm làm đại sứ ở châu Âu.[5]
Ông là Bộ trưởng Bộ Bưu chính Viễn thông từ năm 2013 đến năm 2016.[2]
Ông tuyên thệ nhậm chức Bộ trưởng Bộ Ngoại giao vào ngày 5 tháng 4 năm 2016.[5] Người tiền nhiệm là Hor Namhong đã nghỉ hưu khỏi chức vụ ngoại trưởng vào ngày 4 tháng 4 năm 2016 sau 17 năm tại vị, mặc dù vẫn giữ chức phó thủ tướng.[6]
Trước khi được bổ nhiệm làm Bộ trưởng Bưu chính Viễn thông,[7] Sokhonn là Phó Chủ tịch Cơ quan Hỗ trợ Nạn nhân và Hành động Bom mìn Campuchia,[8] cơ quan này quản lý hoạt động rà phá bom mìn và hỗ trợ cho những người sống sót sau bom mìn ở Campuchia.[9] Trong nhiệm kỳ đó, ông được bầu làm chủ tịch Công ước Cấm Mìn Chống Người, hay còn gọi là Hiệp ước Ottawa, nhằm mục đích loại bỏ bom mìn trên toàn thế giới, trong một năm, bao gồm cả việc chủ trì cuộc họp của hiệp ước ngoại giao này tại Phnôm Pênh.[10][11] Trên cương vị là Chủ tịch hội nghị, ông cố gắng thúc đẩy việc tuân thủ hiệp ước bom mìn ở Đông Nam Á, thành công trong việc đảm bảo sự tham gia của Myanmar vào cuộc họp này.[12][13] Cuộc họp lần thứ mười một của các quốc gia tham gia Công ước Cấm Mìn Chống Người (11MSP) do Sokhonn chủ trì, là cuộc họp quốc tế lớn nhất từng được tổ chức tại Campuchia.[14][15]
Tháng 11 năm 2021, Hun Sen ra hiệu rằng ông có thể thay thế Erywan Yusof bằng Sokhonn, do Yusof đã lên tiếng chỉ trích chế độ quân sự Miến Điện, khi Campuchia làm chủ tịch ASEAN vào năm tới, với tư cách là đặc phái viên của ASEAN tại Myanmar.[16] Sokhonn được xác nhận kế nhiệm Yusof vào ngày 1 tháng 1 năm 2022.[17]
Đời tư
[sửa | sửa mã nguồn]Sokhonn kết hôn với Kheng Samvada và họ có với nhau một cô con gái và hai cậu con trai. Ông nói thông thạo tiếng Khmer, tiếng Pháp và tiếng Anh.[4]
Tham khảo
[sửa | sửa mã nguồn]- ^ “PRAK Sokhonn Curriculum Vitae” (PDF). Ministry of Foreign Affairs and International Cooperation. Truy cập ngày 5 tháng 9 năm 2018.
- ^ a b “Details of PM's cabinet reshuffle announced”. The Phnom Penh Post. 18 tháng 3 năm 2016. Bản gốc lưu trữ ngày 18 tháng 5 năm 2019. Truy cập ngày 19 tháng 3 năm 2016.
- ^ a b “Prak Sokhonn Curriculum Vitae” (PDF). Ministry of Foreign Affairs and International Cooperation.
- ^ a b “Minister”. Ministry of Foreign Affairs and International Cooperation (bằng tiếng Anh). Bản gốc lưu trữ ngày 20 tháng 4 năm 2021. Truy cập ngày 22 tháng 8 năm 2019.
- ^ a b Turton, Shaun; Dara, Mech (6 tháng 4 năm 2016), “End of an era as Sokhon steps up to Foreign Ministry”, The Phnom Penh Post, truy cập ngày 8 tháng 6 năm 2017
- ^ “Assembly OKs Hun Sen's Cabinet Reshuffle”. The Cambodia Daily. 5 tháng 4 năm 2016. Bản gốc lưu trữ ngày 16 tháng 4 năm 2016. Truy cập ngày 5 tháng 4 năm 2016.
- ^ “Mine Action | Reports | Monitor”. the-monitor.org (bằng tiếng Anh). Bản gốc lưu trữ ngày 15 tháng 5 năm 2018. Truy cập ngày 15 tháng 6 năm 2017.
- ^ “Anti-Personnel Mine Ban Convention: Faces of the landmine movement” (PDF). www.apminebanconvention.org. Truy cập ngày 15 tháng 6 năm 2017.
- ^ “CMAA”. www.cmaa.gov.kh (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 15 tháng 6 năm 2017.
- ^ “Le Cambodge presidera sur la Convention sur l'interdiction de mines antipersonnel” (PDF). www.apminebanconvention.org (bằng tiếng Pháp). Truy cập ngày 15 tháng 6 năm 2017.
- ^ “AP Mine Ban Convention: Day 5 | Decisions Taken”. www.apminebanconvention.org (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 15 tháng 6 năm 2017.
- ^ “AP Mine Ban Convention: Archives 2011”. www.apminebanconvention.org (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 15 tháng 6 năm 2017.
- ^ “Myanmar seriously considering international landmine treaty as part of its state reforms”. ReliefWeb (bằng tiếng English). 12 tháng 7 năm 2012. Truy cập ngày 15 tháng 6 năm 2017.Quản lý CS1: ngôn ngữ không rõ (liên kết)
- ^ “World's largest anti-landmines conference kicks off in Cambodia”. cambodianewstoday.blogspot.ch. 27 tháng 11 năm 2011. Truy cập ngày 15 tháng 6 năm 2017.
- ^ “Ottawa Treaty begins in Cambodia”. Handicap International. Truy cập ngày 15 tháng 6 năm 2017.
- ^ Robinson, Gwen (1 tháng 11 năm 2021). “Can ASEAN overcome the 'Myanmar curse'?”. Nikkei Asia (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 2 tháng 11 năm 2021.
- ^ “Cambodian foreign minister named ASEAN's new special envoy to Myanmar”. Thai PBS World (bằng tiếng Anh). 16 tháng 12 năm 2021. Truy cập ngày 30 tháng 12 năm 2021.
Liên kết ngoài
[sửa | sửa mã nguồn]- Sinh năm 1954
- Nhân vật còn sống
- Người Phnôm Pênh
- Phật tử Campuchia
- Bộ trưởng Campuchia
- Tướng lĩnh Campuchia
- Quân nhân Campuchia
- Phó Thủ tướng Campuchia
- Đại biểu Quốc hội Campuchia
- Thành viên Thượng viện Campuchia
- Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Campuchia
- Chính khách Campuchia thế kỷ 21
- Chính khách Đảng Nhân dân Campuchia
- Người nhận Huân chương Bắc Đẩu Bội tinh