[go: up one dir, main page]
More Web Proxy on the site http://driver.im/Bước tới nội dung

Phi-lê-môn

Văn thư lưu trữ mở Wikisource

Phi-lê-môn là một sách trong Thánh Kinh Tân Ước.

Trích dẫn từ Thư gửi ông Philêmon của Wikipedia, bách khoa toàn thư mở.
THƠ CỦA PHAO-LÔ
GỞI CHO
PHI-LÊ-MÔN

Lời dạt và chào-thăm

11 Phao-lô, kẻ tù của Đức Chúa Jêsus-Christ, và Ti-mô-thê, anh em chúng ta, gởi cho Phi-lê-môn, là người rất yêu-dấu và cùng làm việc với chúng ta, 2 cùng cho Áp-bi là người chị em, A-chíp, là bạn cùng đánh trận, lại cho Hội-thánh nhóm-họp trong nhà anh: 3 nguyền xin anh em được ân-điển và sự bình-an ban cho bởi Đức Chúa Trời, Cha chúng ta, và bởi Đức Chúa Jêsus-Christ!

Đức-tin và lòng thương-yêu của Phi-lê-môn

4 Tôi cảm-tạ Đức Chúa Trời tôi, hằng ghi-nhớ anh trong lời cầu-nguyện, 5 vì nghe nói anh có lòng yêu-thương và đức-tin trong Đức Chúa Jêsus và cùng các thánh-đồ. 6 Tôi cầu-xin Ngài rằng đức-tin đó, là đức-tin chung cho chúng ta, được có hiệu-nghiệm, khiến người ta biết ấy là vì Đấng Christ mà mọi đều lành được làm trong chúng ta. 7 Vả, hỡi anh, tôi đã được vui-mừng yên-ủi lắm bởi lòng yêu-thương của anh, vì nhờ anh mà lòng các thánh-đồ được yên-ủi.

Phao-lô vì Ô-nê-sim cầu-xin

8 Vậy nên, dầu trong Đấng Christ, tôi có quyền truyền-dạy anh việc nên làm, 9 song vì lòng yêu-thương của anh, nên tôi nài-xin thì hơn. Tôi, Phao-lô, đã già rồi, hiện nay lại vì Đức Chúa Jêsus-Christ chịu tù nữa, 10 tôi vì con tôi đã sanh trong vòng xiềng-xích, tức là Ô-nê-sim, mà nài-xin anh; 11 ngày trước người không ích gì cho anh, nhưng bây giờ sẽ ích lắm, và cũng ích cho tôi nữa: tôi sai người về cùng anh, 12 người như lòng-dạ tôi vậy.

13 Tôi vốn muốn cầm người ở lại cùng tôi, đặng thế cho anh mà giúp việc tôi trong cơn vì Tin-lành chịu xiềng-xích. 14 Nhưng tôi không muốn làm đều gì mà chưa được anh đồng-ý, hầu cho đều lành anh sẽ làm chẳng phải bởi ép-buộc, bèn là bởi lòng thành. 15 Vả, có lẽ người đã tạm xa-cách anh, cốt để anh nhận lấy người mãi mãi, 16 không coi như tôi-mọi nữa, nhưng coi hơn tôi-mọi, coi như anh em yêu-dấu, nhứt là yêu-dấu cho tôi, huống chi cho anh, cả về phần xác, cả về phần trong Chúa nữa!

17 Vậy nếu anh coi tôi là bạn-hữu anh, thì hãy nhận lấy người như chính mình tôi vậy. 18 Nhược bằng người có làm hại anh hoặc mắc nợ anh đều chi, thì hãy cứ kể cho tôi. 19 Tôi, Phao-lô, chính tay tôi viết đều nầy: sẽ trả cho anh, — còn anh mắc nợ tôi về chính mình anh thì không nhắc đến. — 20 Phải, hỡi anh, ước chi tôi được nhận sự vui-vẻ nầy bởi anh trong Chúa; anh hãy làm cho tôi được thỏa lòng trong Đấng Christ. 21 Tôi viết cho anh, đã tin chắc anh hay vâng lời, biết anh sẽ làm quá sự tôi nói đây.

Phao-lô sẽ trở về

22 Nhân thể hãy liệu sắm nhà trọ cho tôi, vì tôi mong rằng nhờ anh em cầu-nguyện, sẽ được trở về cùng anh em.

23 Ê-pháp-ra, là bạn đồng-tù trong Đức Chúa Jêsus-Christ với tôi, có lời thăm anh, 24 Mác, A-ri-tạc, Đê-ma và Lu-ca, cùng là bạn cùng làm việc với tôi cũng vậy.

25 Nguyền xin ân-điển của Đức Chúa Jêsus-Christ ở với tâm-thần anh em!


 Tác phẩm này là một bản dịch và có thông tin cấp phép khác so với bản quyền của nội dung gốc.
Bản gốc:

Tác phẩm này, được phát hành trước ngày 1 tháng 1 năm 1929, đã thuộc phạm vi công cộng trên toàn thế giới vì tác giả đã mất hơn 100 năm trước.

 
Bản dịch:

Tác phẩm này thuộc phạm vi công cộng vì thời hạn bảo hộ bản quyền của nó đã hết ở Việt Nam. Nếu là tác phẩm khuyết danh, nó đã được công bố lần đầu tiên trước năm 1960. Đối với các loại tác phẩm khác, tác giả (hoặc đồng tác giả cuối cùng) của nó đã mất trước năm 1974. (Theo Điều 27, Luật Sở hữu trí tuệ Việt Nam sửa đổi, bổ sung 2009 bắt đầu có hiệu lực từ năm 2010 và điều khoản kéo dài bản quyền đối với tác phẩm khuyết danh từ 50 thành 75 năm nhưng không hồi tố)


Ngoài ra, một tác phẩm của Việt Nam thuộc phạm vi công cộng tại Việt Nam theo quy định này cũng thuộc phạm vi công cộng tại Hoa Kỳ chỉ nếu nó thuộc phạm vi công cộng tại Việt Nam vào ngày 23 tháng 12 năm 1998, tức là: tác phẩm khuyết danh đã được công bố lần đầu tiên trước năm 1948; đối với các loại tác phẩm khác, tác giả (hoặc đồng tác giả cuối cùng) của nó đã mất trước năm 1948 tác phẩm chưa bao giờ được xuất bản tại Hoa Kỳ trước ngày 23 tháng 12 năm 1998. (Theo Tuyên cáo 7161 của Tổng thống Bill Clinton áp dụng Đạo luật Thỏa thuận Vòng đàm phán Uruguay (URAA) đối với các tác phẩm được xuất bản lần đầu tiên tại Việt Nam)